Luật thi đấu kumite - Phần III
08.06.2013 04:01
Điều 5: Thời gian của trận đấu
5.1. Thời gian của trân đấu được quy định là 3 phút đối với kumite nam tuổi trưởng thành (cả đồng đội và cá nhân) va 2 phút đối với nữ, lứa tuổi trẻ và thiếu niên.
5.2. Thời gian của trận đấu bắt đầu khi TTC ra hiệu bắt đầu và dừng lại khi TTC hô "Yame".
5.3. Trọng tài thời gian sẽ ra hiệu bằng tiếng cồng hoặc chuông điện để báo hiệu còn 30 giây hoặc hết giờ. Tiếng cồng "hết giờ" sẽ báo kết thúc trận đấu.
Điều 6: Ghi điểm
6.1. Điểm ghi được sẽ bao gồm như sau:
a. SANBON: 3 điểm
b. NIHON: 2 điểm
c. IPPON: 1 điểm
6.2. Điểm ghi được sẽ được đánh giá khi một kỹ thuật được thực hiện theo những tiêu chuẩn sau vào vùng ăn điểm:
a. Đòn thế đẹp
b. Tinh thần thể thao
c. Mạnh (có lực)
d. Ý thức phòng thủ (Zanshin)
e. Đúng thời điểm
f. Cự ly chuẩn
6.3. SANBON được dành cho những kỹ thuật sau:
a. Các đòn đá Jodan
b. Quật hoặc quét ngã đối thủ nằm xuống sàn rồi bồi tiếp bằng một đòn ăn điểm.
6.4. NIHON được dành cho những kỹ thuật sau:
a. Các đòn đá Chudan
b. Các đòn đấm vào lưng
c. Các kỹ thuật liên hoàn bằng đòn tay mà mỗi đòn đều ghi được điểm.
d. Làm đối thủ mất thăng bằng và bồi tiếp một đòn ăn điểm.
6.5. IPPON được dành cho những kỹ thuật sau:
a. Chudan hoặc Jodan Tsuki
b. Uchi
6.6. Các đòn tấn công được giới hạn trong các vùng sau:
a. Đầu
b. Mặt
c. Cổ
d. Bụng
e. Ngực
f. Lưng
g. Lườn
6.7. Một kỹ thuật ăn điểm được thực hiện vào đúng lúc có hiệu lệnh dừng trận đấu thì được coi là có giá trị. Một kỹ thuật cho dù có hiệu quả nhưng được thực hiện sau khi có lệnh tạm ngừng trận đấu hoặc chấm dứt trận đấu sẽ không được tính điểm và người thực hiện có thể còn bị phạt
6.8. Không một kỹ thuật nào cho dù có chuẩn về mặt kỹ thuật sẽ không được tính điểm nếu như nó được thực hiện khi cả 2 VĐV ở ngoài thảm đấu. Tuy nhiêm nếu như một trong hai VĐV ra đòn chính xác khi vẫn còn ở trong thảm đấu và trước khi TTC hô "Yame" thì đòn đó sẽ được tính điểm.
Giải thích:
1. Kéo tóm đối thủ và quật có thể được thực hiện nhưng chỉ sau khi một kỹ thuật cơ bản (chính gốc) karate được phát ra trước, hoặc khi phản đòn định ôm quật hoặc ghì của đối thủ.
2. Để an toàn, các đòn quật mà đối thủ bị quật không được giữ; hoặc quật ngã rất nguy hiểm, hay trọng tâm của người bị quật cao hơn hông người quật thì đều bị cấm hoặc bị phạt. Ngoại trừ kỹ thuật quét chân trong karatw không đòi hỏi đối thủ phải kiểm soát (kiềm chế) trong khi thực hiện như de Ashi barai, Kouchi gari, kani waza...vv. Sau mỗi khi đòn quật được thực hiện, TTC sẽ cho phép VĐV được 2 hoặc 3 giây để thực hiện tiếp một kỹ thuật ăn điểm.
3. Một đòn đánh được coi là "đòn đẹp" có nghĩa là nó được đặc trưng bởi tính hiệu quả, hiểu theo quan niệm truyền thống của Karate.
4. Phong cách thể thao cũng là một thành tố của đòn thế đẹp và chỉ thái độ không ác ý với sự tập trung cao độ khi ra đòn ăn điểm.
5. "Đòn mạnh" nghĩa là đòn có lực và có tốc độ thể hiện ý chí rõ ràng là muốn chiến thắng.
6. Ý thức phòng thủ "Zanshin" là một tiêu chuẩn thường bị bỏ qua khi điểm được ghi. Đó là lúc mà VĐV vẫn duy trì được trạng thái tập trung, quan sát và luôn ý thức sẵn sàng trước đòn phản công của đối thủ.Anh ta không được quay mặt đi trong khi ra đòn và ngay cả sau khi ra đòn vẫn phải hướng mặt về phía đối thủ.
7. "Đúng thời điểm" nghĩa là kỹ thuật tung ra đúng lúc để đạt hiệu quả cao nhất.
8. "Cự ly chuẩn" cũng có nghĩa tương tự như kỹ thuật tung ra ở khoảng cách chính xác để đạt hiệu quả cao nhất. Vì nếu tung một kỹ thuật vào đối thủ di chuyển nhanh thì hiệu quả của đòn sẽ bị giảm xuống.
9. Khoảng cách cũng liên quan đến mục tiêu của một đòn đánh hoàn chỉnh, hoặc chạm hoặc gần chạm.Đòn đấm hoặc đá nhằm vào mục tiêu nào đó ở mặt mà còn cách 2 hoặc 3cm thì đều coi là khoảng cách chuẩn. Tuy nhiên, các đòn đấm Jodan tới mục tiêu ở khoảng cách hợp lý mà làm đối thủ không thể đỡ hoặc tránh được thì sẽ được ăn điểm miễn là đòn đánh này đáp ứng được các tiêu chuẩn khác.
10. Một đòn đánh không có giá trị vẫn là không có giá trị cho dù nó được thực hiện ở đâu và như thế nào. Một đòn đánh được thực hiện không đúng kỹ thuật và thiếu lực thì sẽ không ghi được điểm.
11. Các đòn đánh dưới đai có thể tính điểm nấu chúng ở trên phần xương mu. Cổ là vùng ăn điểm và yết hầu cũng vậy. Tuy nhiên không được phép chạm vào yết hầu, điểm có thể được tính cho đòn có khống chế và không chạm đó.
12. Một đòn đánh vào vùng xương bả vai có thể được ăn điểm. Vùng không được tính điểm chính là vai (khớp cai), chỗ nối của xương cánh tay, xương bả vai và xương đòn.
13. Tiếng cồng (chuông) báo hết giờ là chấm dứt mọi khả năng ghi điểm trong trận đấu đó, thậm chí TTC do sơ xuất không dừng ngay trận đấu. Tuy nhiên, nếu tiếng cồng không vang lên thì việc phạt sẽ không được áp dụng. Tổ trọng tài có quyền có thể áp dụng phạt VĐV rời thảm đấu sau khi trận đấu kết thúc, còn sau vị trí đó thì phải do Hội đồng trọng tài quyết định.
14. Hiếm có trường hợp Aiuchi thực sự. Không lý nào cả hai đòn trúng mục tiêu cùng một lúc và đều ghi được điểm, mà mỗi đòn đều là đòn đẹp...vv. Hai đòn có thể cùng trúng mục tiêu nhưng hiếm khi đích thực chúng cùng ghi điểm. Vì vậy, TTC không được bỏ qua Aiuchi, một tình huống mà hai đòn ra cùng một lúc, nhưng chỉ duy nhất có một trong hai đòn là thực sự ăn điểm thì chính đó không phải là Aiuchi.
Điều 7: Tiêu chuẩn để quyết định
Kết quả của trận đấu được quyết định khi VĐV này dẫn cách biệt VĐV kia 8 điểm; hoặc là thời gian trận đấu kết thúc VĐV có số điểm cao hơn; hay là theo quyết định Hantei; hoặc VĐV thua do phải nhận Hansoku, Shikkaku, hay Kiken.
7.1. Khi trận đấu kết thúc với số điểm bằng nhau, hoặc không có điểm được thì người thắng cuộc sẽ được quyết định bởi việc biểu quyết của tổ trọng tài (Hantei). Quyết định đó sẽ dựa vào những cơ sở như sau:
a. Tinh thần thái độ thi đấu và thể lực mà VĐV thể hiện trong trận đấu.
b. Ưu thế về chiến thuật và kỹ thuật.
c. VĐV nào thực hiện nhiều đòn đánh hơn.
7.2. Trong các trận đấu cá nhân, nếu kết quả là hòa thì trận đấu sẽ có hiệp phụ nhưng không quá 1 phút (Enchosen). Enchosen là hiệp phụ của trận đấu, tất cả các hình phạt và nhắc nhở trong hiệp đấu trước sẽ được chuyển sang. VĐV nào giành được điểm trước thì sẽ được công bố là người thắng cuộc. Nhưng nếu cả hai VĐV không ai giành được điểm trong hiệp phụ thì quyết định sẽ dựa vào biểu quyết cuối cùng của tổ trọng tài (Hantei). Quyết định này sẽ chỉ ra một VĐV thắng cuộc còn VĐV kia buộc phải tuân theo.
7.3. Trong thi đấu đồng đội sẽ không có hiệp phụ (Enchosen), kể cả ở các trận đấu có kết quả hòa.
7.4. Đội thắng cuộc sẽ là đội có nhiều trận thắng nhất. Có thể là cả hai đội đều có số trận thắng bằng nhau thì sau đó đội thắng sẽ là đội có nhiều điểm nhất tính cả ở những trận thắng và những trận thua.
7.5. Nếu cả hai đội có số trận thắng và số điểm bằng nhau thì một trận đấu quyết định sẽ được tiến hành. Nếu ở trận đấu này vẫn tiếp tục hòa thì một hiệp phụ không quá 1 phút sẽ diễn ra, VĐV nào ghi được điểm trước thì sẽ chiến thắng. Kết thúc trận đấu mà vẫn khiông có điểm ghi được thì quyết định sẽ dựa vào việc biểu quyết (Hantei).
7.6. Ở thi đấu đông đội Nam, đội nào dẫn trước 3 trận thắng thì sẽ được công bố là thắng cuộc; còn ở đồng đội nữ là 2 trận thắng.
Giải thích:
1. Khi quyết định kết quả trận đấu bằng việc biểu quyết Hantei, TTC sẽ lùi ra khỏi thảm đấu hô "Hantei" rồi thổi hai hồi còi, các TTP sẽ bày tỏ quan điểm của mình bằng cờ, còn TTC cũng cùng lúc giơ tay về phía VĐV thi đấu tốt hơn. TTC thổi một tiếng còi ngắn và tiến về vị trí ban đầu rồi công bố người thắng cuộc.
2. Ở những trường hợp kết thúc hòa, TTC sẽ công bố Hikiwake và bắt đầu hiệp phụ nếu như có thể áp dụng được.
3. Ở trường hợp hiệp phụ hòa, TTC trở về vị trí ban đầu, một tay để ngang ngực, đặt khuỷu tay kia lên tạo thành một góc vuông nhằm biểu hiện sự lựa chọn quyết định của mình cho một VĐV, sau đó anh ta sẽ công bố người thắng cuộc theo cách bình thường.
Điều 8: Các hành vi bị cấm
Hành vi bị cấm được chia làm hai loại: loại 1 và loại 2.
- Loại 1: (C1)
1. Các đòn đánh quá mạnh vào vùng ăn điểm và chạm vào yết hầu.
2. Các đòn đánh vào tay hoặc chân, hạ bộ, khớp hoặc mu bàn chân.
3. Các đòn tấn công vào mặt bằng kỹ thuật mở bàn tay.
4. Các đòn quăng quật nguy hiểm hoặc bị cấm, mà nó gây nên chấn thương.
- Loại 2: (C2)
1. Giả vờ hoặc cường điệu hóa chấn thương.
2. Ra ngoài thảm đấu nhiều lần (Jogai).
3. Tự gây ra nguy hiểm cho mình trong khi đuổi theo đòn để chính mình bị chấn thương, hoặc không để ý để bảo vệ hữu hiệu (Mubobi).
4. Pha đánh nhằm ngăn cản cơ hội ghi điểm của đối phương.
5. Tóm và cố tình quật ngã hoặc làm ngã đối phương mà trước đó không ra đòn tấn công cơ bản của karate, ngoại trừ khi đối thủ cố tình tóm hoặc quật trước, cũng như cấm các kỹ thuật quật có trọng tâm cao hơn hông.
6. Các đòn ôm ghì, vật, đẩy, hoặc tóm không cần thiết cà không có đòn đánh nào tiếp theo sau đó.
7. Những kỹ thuật, xét về bản chất không thể khống chế được để đảm bảo sự an toàn cho đối phương, gây nguy hiểm và những đòn tấn công không khống chế cho dù nó có chạm hay không chạm vào đối phương.
8. Tấn công bằng đầu , đầu gối, hoặc cùi chỏ.
9. Nói, hoặc chọc tức đối phương, không chịu chào đáp lễ trọng tài, những hành vi bất lịch sự, khiếm nhã đối với các quan chức trọng tài khác hoặc là những vi phạm thuộc về võ phép.
Giải thích:
1. Những kỹ thuật karate truyền thống được thực hiện hết sức có thể gây chấn thương cực kỳ nghiêm trọng, thậm chí gây tử vong. Thi đấu karate là một môn thể thao, chính vì lẽ đó một số kỹ thuật nguy hiểm phải được loại bỏ và tất cả cá đòn đánh nhất thiết phải khống chế. Các VĐV được tập luyện có thể chịu đựng được các đòn đánh khá mạnh vào cùng bụng, còn các vùng đầu, mặt, cổ, háng, khớp là những vùng rất dễ bị chấn thương. Vì vậy, bất cứ kỹ thuật nào gây chấn thương đều bị phạt trừ khi do người bị chấn thương gây ra. Các VĐV phải thể hiện được các đòn đánh khống chế và đẹp (chuẩn). Nếu như họ không thể, nghĩa là kỹ thuật này không hợp lệ thì rõ ràng họ sẽ bị nhắc nhở hoặc bị phạt.
- Đánh chạm vào mặt - đối với lứa tuổi trưởng thành và lứa tuổi trẻ:
2. Đối với VĐV ở lứa tuổi trưởng thành và lứa tuổi trẻ, đòn đánh không gây chấn thương, chạm nhẹ, khống chế nhưng có "chạm" vào mặt, vào đầu và vào cổ thì được phép (nhưng không phải vào yết hầu).Nếu đòn đánh chạm mà TTC cho là nặng, nhưng không đến mức làm mất khả năng giành chiến thắng của VĐV thì việc nhắc nhở (Chukoku) có thể được đưa ra. Lần thứ 2 đánh chạm như vậy thhì sẽ bị phạt Keikoku và đối phương được một Ippon (1 điểm). Vi phạm lần thứ 3, tiếp tục sẽ bị phạt Hansoku Chui và đối phương sẽ nhận thêm một Nihon (2 điểm). Thêm lần vi phạm nữa thì sẽ bị truất quyền thi đấu bằng hình phạt Hansoku.
- Đánh chạm vào mặt - đối với lứa tuổi thiếu niên:
3. Đối với lứa tuổi thiếu niên, tất cả các đòn đánh vào đầu, mặt, cổ phải tuyệt đối khống chế, chỉ cần chạm găng vào mục tiêu là tổ trọng tài sẽ không cho điểm. Các kỹ thuật đá vào đầu, mặt, cổ thì được phép chạm nhẹ (hiểu theo nghĩa "chạm vào lông chân"). Trong trường hợp các đòn đánh chạm xem như nặng hơn mức nêu trên thì tổ trọng tài sẽ nhắc nhở hoặc phạt. Bất cứ kỹ thuật nào đánh vào đầu, mặt, cổ mà gây nên chấn thương cho dù nhẹ như thế nào thì cũng sẽ bị nhắc nhở hoặc bị phạt trừ khi lỗi do người bị chấn thương gây ra.
4. TTC không được dời mắt khi quan sát VĐV bị chấn thương. Chỉ một chút chậm chễ trong việc xét đoán thôi cũng đủ để chấn thương nhẹ như chảy máu mũi trở nên nặng hơn. Sự quan sát này sẽ phát hiện ra việc cố tình của VĐV làm cho chấn thương trở nên nặng hơn để đạt lợi thế chiến thuật, ví dụ như đánh vào mũi đã bị chấn thương hoặc trà mạnh vào mặt.
5. Những chấn thương trước khi đó có thể để lại những hậu quả nặng hơn nhiều so với mức độ các đòn đánh chạm vừa xảy ra, vì vậy các trọng tài phải cân nhắc khi đưa ra các hình phạt thích ứng đối với những đòn đánh chạm tưởng như là mạnh., ví dụ: chỉ mới bị đòn chạm nhẹ đã dẫn đến việc VĐV không thể thi đấu được do ảnh hưởng của chấn thương đã có ở trận đấu trước. Trước khi bắt đầu trận đấu, trọng tài trưởng sàn phải kiểm tra phiếu sức khỏe và phải khẳng định rằng VĐV đủ sức khỏe để thi đấu.Còn TTC thì cũng phải được thông báo nếu như một VĐV đã vừa được chữa trị chấn thương.
6. VĐV giả vờ bị chấn thương trước đòn nhẹ để cố tình làm cho TTC phạt đối phương như việc lấy tay ôm mặt, đi loạng choạng hoặc ngã không cần thiết thì ngay lập tức chính VĐV đó sẽ bị nhắc nhở hoặc bị phạt.
7. Việc giả vờ bị chấn thương mà nó không có thực là một vi phạm luật nghiêm trọng. Hình phạt Shikkaku sẽ được đưa ra đối với VĐV giả vờ chấn thương ví như hành động ngã quỵ xuống và lăn lộn trên sàn quá mức tưởng tượng mà không được chứng thực theo báo cáo của bác sĩ giải.
Việc cường điệu hóa một chấn thương có thức thì ít nghiêm trọng hơn. Nhắc nhở, hoặc hình phạt sẽ được áp dụng cho việc làm này.
8. Các VĐV mà nhận hình phạt Shikkaku vì giả vờ chấn thương sẽ được đưa ra khỏi sàn thi đấu và chuyển đến người có thẩm quyền của Ủy ban Y tế của WKF giải quyết bằng cách cho tiến hành cuộc kiểm tra ngay sau đó. Ủy ban Y tế sẽ trình bản báo cáo trước khi kết thúc giải để HĐTT xem xét. Các VĐV giả vờ chấn thương sẽ phải chịu hình phạt nặng nhất kể cả đến việc bị đình chỉ thi đấu vĩnh viễn.
9. Yết hầu là vùng rất dễ bị tổn thương nên dù bị đánh chạm nhẹ nhất cũng sẽ bị nhắc nhở hoặc phạt trừ khi do lỗi của chính VĐV bị chấn thương gây ra.
(Theo Uỷ ban thể dục thể thao) |